Green Book: Hãy chọn sống với những ngoại lệ
Là phim hành trình, phim chính sự, phim hài, tuy nhiên, có thể nói Green Book là một bộ phim Oscar dễ cảm nhất trong số những bộ phim Oscar gần đây.
Tình bạn bất đắc dĩ
Don Shirley là một nhạc công da màu nổi tiếng, cần sự bảo vệ trong bối cảnh xung đột chủng tộc vẫn còn là điều hiện hữu ở xã hội Mỹ những năm 1960. Tony Vallelonga là một người đàn ông da trắng gốc Ý sống ở New York, một bảo vệ quán bar đang thất nghiệp, đang cần tiền và được Don thuê làm tài xế kiêm vệ sĩ.
Hai người có nền tảng khác nhau, khung nền văn hóa và học vấn không tương đồng, thậm chí có phần trái ngược so với hiện trạng xã hội Mỹ đơn thường khi người da trắng thường là giới giàu có và có ưu thế hơn người da màu.
Những xung đột về tính cách và khuynh hướng giữa hai nhân vật chính dần hiện hữu và được tháo bỏ khi hai người đàn ông ấy phải chia sẻ không gian trên chuyến xe hành trình đầy ắp âm nhạc, những món ăn của nước Mỹ, những khung cảnh xinh đẹp qua ô cửa kính xe hơi và tất cả những thứ ẩn hiện lưng chừng.
Người ta có thể tưởng tượng được những điều này, không quá khó để nhận ra công thức chuẩn mực trong bộ phim Green Book: tình bạn nảy nở giữa hai nhân vật quá khác biệt nhưng cùng trải qua một khoảng thời gian gắn bó và cùng nhau đối đầu với những thử thách. Không phải ngẫu nhiên mà Green Book trở thành bộ phim đạt giải Oscar, dù rằng nhiều ý kiến trái chiều với chính giải Oscar này cũng đến từ chính câu chuyện tưởng chừng “chuẩn mực” như vậy.
Tôi xem Green Book mà không biết bộ phim này được giải Oscar năm 2019. Tôi xem chỉ vì trailer của bộ phim xuất hiện trong nền nhạc ca khúc Pray của Sam Smith. Thật mừng khi biết rằng những ấn tượng tôi có khi xem trailer đã đúng!
Đó là một bộ phim có thể sưởi ấm nhiều trái tim. Có lẽ bởi màu sắc, sự hài hước không sáo rỗng, và những nhân vật không được tôn vinh thái quá theo kiểu người tốt – kẻ xấu. Có lẽ bởi những câu chuyện tuyệt vời về sự tương tác giữa người với người vẫn luôn ở đó, chỉ có điều ta ít khi nhận ra, hay để những câu chuyện tiêu cực bủa vây lấy mình.
Bất ngờ của giải Oscar
Chuyến hành trình xuyên nước Mỹ cho tour diễn của nhạc sĩ jazz danh tiếng Don Shirley có lẽ sẽ mãi chỉ là câu chuyện cá nhân giữa hai người nghệ sĩ nổi tiếng nước Mỹ những năm về sau. Thế nhưng, đạo diễn Peter Farrelly đã quyết định tái hiện lại câu chuyện này bằng chính chuyên môn của mình – đạo diễn chuyên dòng phim hài. Vì thế, dù chạm đến đề tài nặng ký, khó nhằn như phân biệt chủng tộc, xã hội đen, sự bất ổn về xã hội ở Mỹ những năm 1960, người xem không có cảm giác nặng nề khi xem một bộ phim quá chính kịch.
Giải Oscar cho bộ phim này vào năm 2019 vẫn là bất ngờ với nhiều độc giả. Một bộ phim hài thường không được đánh giá đủ tiềm năng cho giải thưởng danh giá này, nhưng sự ngoại lệ luôn là điều có thể. Và tôi cho rằng Green Book chính là một ngoại lệ như vậy.
Dù theo giới phê bình, diễn xuất của hai diễn viên chính thực chất “không thể đùa được”. Viggo Mortensen và Mahershala Ali là hai trong số những diễn viên thực lực đã nhận được nhiều giải thưởng phim ảnh. Diễn xuất tuyệt vời của cả hai không chỉ mang đến sự tung hứng thú vị trong từng khung hình mà còn nhắc nhở giới mộ đạo về một thế hệ diễn viên thực sự có tài năng, dù có thể không quá nổi tiếng với dòng phim thương mại.
Không cần phải là người quá chú tâm đến nghệ thuật thứ bảy, hay những xung đột chính trị – xã hội để bạn cảm thấy Green Book cuốn hút. Bối cảnh bộ phim dù ở những năm 1960 được xây dựng với màu sắc sinh động, nhạc phim pha trộn giữa cổ điển và jazz cũng là điểm nhấn khiến bộ phim không bao giờ ở trạng thái khô khan.
Khám phá Green Book là khám phá tình bạn, tình yêu, những lầm tưởng và định kiến chuẩn mực, thế giới của âm nhạc, của niềm tin và của sự nghi ngờ…
Điều đọng lại cuối cùng, nếu có thể, hãy là: hãy chọn sống với những ngoại lệ và rộng mở trái tim với những điều như vậy.
Vân Anh